Những chuyến đò!

18.11.2024 08:27251 đã xem

  Năm cuối cấp, đối với em, quả thực là quãng thời gian đầy ắp những kỷ niệm không thể nào quên. Đó là những tháng ngày mà mỗi tiết học, mỗi bài giảng của thầy cô trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Những lời nhắc nhở, đôi lúc là than phiền về tiếng ồn trong giờ học, hay những lần phê bình khi có bạn quên làm bài tập, giờ đây lại trở thành những hình ảnh thân thương, khó phai. Mỗi sáng đến lớp, lòng em luôn có chút lo lắng xen lẫn hồi hộp, không biết hôm nay có bị cô giáo gọi tên lên bảng kiểm tra bài cũ hay không. Những kỷ niệm ấy dường như gắn liền với hình ảnh của thầy cô,  những người luôn cố gắng truyền đạt hết mình, chỉ dạy không chỉ kiến thức mà còn là những bài học về cuộc sống. Nhìn lại, em mới cảm nhận được rằng những bài giảng ấy không chỉ là những dòng chữ trong sách vở, mà còn chứa đựng bao tâm huyết, sự tận tụy của thầy cô để học sinh có thể tiếp thu trọn vẹn từng bài học. Đó là những tháng ngày thật đẹp và đáng trân trọng, khi chúng em còn được ngồi dưới mái trường, được thầy cô dìu dắt, chuẩn bị hành trang bước vào cuộc sống trưởng thành. 

  Nhắc đến thầy cô giáo, em thường nghĩ đến sự dịu dàng, nhưng khi bước vào Trường Bùi Thị Xuân, em lại gặp những thầy cô không chỉ dịu dàng mà còn vô cùng vui tính và thấu hiểu học sinh. Có ai từng qua sông mà không nhờ đến chuyến đò, và có ai lớn lên mà không nhờ vào những lời dạy bảo của thầy cô? Cuộc đời mỗi người, để trưởng thành, để nên người, không thể thiếu đi dấu chân của những người thầy, người cô, những người đã tận tâm truyền đạt cho chúng ta từng chút tri thức, từng bài học quý giá. Mỗi đêm, khi chúng ta say giấc, có biết bao thầy cô vẫn còn thức trắng bên những trang giáo án, suy tư về cách dạy, về từng học sinh, chỉ để làm sao có thể đưa chúng ta đến bến bờ thành công, giúp chúng ta vững vàng hơn trên hành trình trưởng thành. Trong những “giáo án gối đầu giường” ấy, không chỉ có kiến thức sách vở, mà còn ẩn chứa cả những tâm tư, khát vọng mà thầy cô mong muốn truyền lại cho học sinh, những người mà họ yêu thương và hy vọng nhiều nhất.

  Thầy cô là những người đến và đi trong cuộc đời chúng ta rất thầm lặng. Họ chẳng cần sự ca ngợi, chẳng mong nhận lại bất kỳ điều gì từ học trò ngoài việc nhìn thấy chúng ta thành công, vươn xa, và có thể tự mình đương đầu với sóng gió cuộc đời. Họ yêu thương chúng ta vô điều kiện, như cách mà những người làm vườn yêu quý từng cây non trong khu vườn của mình. Ngày qua ngày, họ kiên nhẫn cặm cụi vun trồng, chăm bón, tỉ mỉ từng chút một để chắc rằng những mầm non ấy sẽ được phát triển khỏe mạnh, lớn lên thành những cây to, vươn mình giữa trời cao, và rồi sẽ ra hoa kết trái. Họ không chỉ dạy cho chúng ta kiến thức, mà còn dạy về cuộc sống, về những giá trị làm người, về đạo lý sống chân thật, biết yêu thương và sẻ chia với mọi người. Mỗi lời thầy cô nói, mỗi bài học thầy cô truyền đạt, không chỉ là những kiến thức khô khan trên trang sách, mà còn là những bài học về cuộc sống, về cách đối nhân xử thế. Chính những lời dạy đó đã nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta biết suy nghĩ sâu sắc hơn, biết nhìn nhận mọi thứ không chỉ từ một phía, mà từ nhiều góc độ khác nhau. Đó là những giá trị vô giá, không thể đo đếm bằng bất kỳ thước đo nào. Thầy cô, với tất cả sự tận tụy và tình yêu thương, chính là những người đã đặt nền móng cho con đường tương lai của chúng ta. Nhờ có họ, chúng ta mới có thể tự tin bước vào đời, đối mặt với mọi thách thức và vượt qua những khó khăn phía trước. Và rồi, khi chúng ta đạt được thành công, khi chúng ta thực hiện được những hoài bão của mình, những người thầy, người cô sẽ chỉ đứng từ xa, lặng lẽ mỉm cười với niềm tự hào trong lòng, hạnh phúc khi thấy những “mầm xanh” của họ đã trưởng thành, đã ra hoa kết trái tốt lành.

  Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng và cao quý không kém gì những gì cha mẹ đã dành cho chúng em. Mỗi người trong đời, ai cũng có một thời cắp sách đến trường, đó là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất, gắn liền với tuổi mộng mơ, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi, và đôi khi là cả sự ngỗ nghịch của tuổi trẻ. Chính thầy cô là những người đã âm thầm thay đổi cuộc đời chúng em, từng bước uốn nắn, dạy dỗ chúng em trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói, mới chập chững bước vào trường mẫu giáo, thầy cô đã bắt đầu dạy cho chúng ta những bài học đầu tiên về lễ nghĩa, về cách cư xử cho phải phép, đặt những nền móng vững chắc cho hành trình trưởng thành. Rồi theo thời gian, khi chúng ta bước lên những bậc thang cao hơn của kiến thức, thầy cô vẫn luôn dõi theo từng bước đi của chúng ta. Từ một điểm số tốt, một ý tưởng sáng tạo đến những sai phạm nhỏ hay một lần không thuộc bài, thầy cô đều ân cần khen ngợi hay nhắc nhở với tất cả tấm lòng yêu thương và trách nhiệm. Họ là những người thầm lặng dẫn dắt chúng em đến những đỉnh cao của tri thức, trao cho chúng em chìa khóa mở cánh cửa tương lai tươi sáng. Em luôn cảm thấy tự hào khi đã được học dưới mái Trường Bùi Thị Xuân, không chỉ vì môi trường học tập tốt mà còn vì chúng em đã may mắn được những thầy cô giáo giỏi giang, tận tụy và luôn hết lòng với học sinh.

  Thầy cô ở đây không chỉ là người dạy dỗ kiến thức, mà còn là những người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc đời của chúng em. Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của học sinh, luôn quan tâm và tìm cách giúp đỡ khi chúng em gặp khó khăn. Những giờ học có thể trở nên nhẹ nhàng hơn với những trận cười sảng khoái mà thầy cô tạo ra để giải tỏa căng thẳng, hoặc đơn giản là những lời động viên chân thành khi chúng em gặp thất bại. Sự kiên nhẫn và đồng cảm ấy khiến thầy cô trở nên gần gũi hơn bao giờ hết, như những người bạn lớn luôn bên cạnh chúng em, dìu dắt và bảo vệ chúng em trên con đường đời.

  Xin gửi lời tri ân chân thành nhất đến thầy cô, những người đã dìu dắt con trên từng chặng đường trưởng thành, từ những ngày đầu tiên tập tành cầm bút, học cách viết từng con chữ, học những bài học về lễ nghĩa, cho đến khi con dần hiểu biết và thấm nhuần những giá trị của cuộc sống, của tri thức. Thầy cô không chỉ dạy chúng con về kiến thức sách vở, mà còn truyền đạt những bài học quý giá về đạo đức, về nhân cách làm người. Thầy cô đã kiên nhẫn, tận tụy uốn nắn chúng con từ những điều nhỏ nhặt nhất, giúp chúng con hoàn thiện bản thân, trưởng thành hơn qua từng ngày.

  Tình yêu thương, sự trân trọng và lòng biết ơn sâu sắc là tất cả những gì con muốn dành tặng thầy cô, những người không chỉ là những người thầy, người cô mà còn như những người cha, người mẹ thứ hai của chúng con. Thầy cô đã không quản ngại khó khăn, không ngại vất vả, thức khuya dậy sớm để soạn từng trang giáo án, tìm tòi những phương pháp giảng dạy tốt nhất, chỉ mong sao chúng con có thể lĩnh hội được nhiều kiến thức nhất, có thể thành công trong tương lai. Từng lời dạy bảo, từng sự khuyên nhủ của thầy cô sẽ mãi in sâu trong trái tim con, là hành trang quý giá để con bước vào đời, đương đầu với những thử thách và khó khăn phía trước.

 Những kỷ niệm về thầy cô, về những giờ học trên lớp, về những lúc thầy cô ân cần chỉ dạy từng chút một, những lúc thầy cô nghiêm khắc nhắc nhở khi chúng con mắc lỗi, tất cả đều là những mảnh ghép đầy ý nghĩa của tuổi học trò. Con hiểu rằng, nếu không có thầy cô, con sẽ không thể có được ngày hôm nay, không thể trở thành con người trưởng thành và có trách nhiệm. Chính thầy cô là những người đã góp phần xây dựng nên con người con hôm nay, giúp con nhận ra giá trị của tri thức, của tình thương, và của sự cống hiến.

Những yêu thương, sự kính trọng và lòng biết ơn của con sẽ mãi dành cho thầy cô, không chỉ hôm nay, mà trong suốt cuộc đời. Dù đi đâu, làm gì, con vẫn sẽ luôn nhớ về thầy cô với tất cả sự tri ân sâu sắc nhất. Chúc thầy cô mãi mãi mạnh khỏe, hạnh phúc để tiếp tục vun đắp, dẫn dắt những thế hệ học sinh sau này bước tiếp trên con đường học vấn, để tri thức và tình thương mãi tỏa sáng trên từng chặng đường thầy cô đi qua.

Nguyễn Ngọc Thu Trang, lớp 12A13, Trường THPT Bùi Thị Xuân

Tin tức khác